Em vừa uống xong ly rượu
mặt em đỏ như mặt trời
tim em mặt trăng òa vỡ
bàn tay em như cành hoa
nở những đóa hoa sao nhỏ
Em đi bằng những ngón chân
mà sao không chạm mặt đất
nghê thường múa khúc dọc ngang
em bay vào vùng huyễn hoặc
vứt áo lạnh vào góc phòng
chiếc khăn thả rơi trên đất
em thả em vào câu thơ
không làm sao ra được nữa
Này anh, bàn tay đâu nhỉ
cho em mượn nắm được không
ngụm rượu chiều nay rót xuống
cho dòng sông thêm mênh mông
Em đỏ hay là rượu đỏ
em say hay rượu say em
cả dòng sông cũng túy lúy
cứ đòi nắm lấy tay em
chao ôi dòng sông say rượu
dắt tay em đi tìm anh
thế nào cả hai cũng lạc
Vì tình yêu ở khúc quành.
Drunk
I just had a goblet of wine
my face got crimson like the sun
my heart the exploding moon
my hand a sprig of flowers
blossoming into tiny stars
I walked on tiptoe, somehow
I felt I did not touch the earth
I danced the Rainbow Skirt
backward, forward, sideways
and flew into the land of phantasmagory
I tossed my coat to the corner
and dropped my scarf on the floor
then let myself drifted along a stream of verse
and of it found no way out
Was I red or the wine red
was I drunk from wine, or wine infatuated with me
the river, too, being dead drunk
insisted on holding me
O my! the drunken river grasped my hand
leading me in search of you
we both will sure get astray
As love lies where the river winds.
(Translated by Phạm Trọng Lệ, Virginia 6/12/08)
[Thế Kỷ 21,
số 231, tháng bảy, 2008, trang 51]