Trần Mộng Tú
( Ngày soạn quần áo của Chi mang cho.)
Em mất một trăm ngày
Hương còn đầm khăn áo
Chị tung áo khắp nhà
Nỗi buồn không tiếng động
Nhớ em mặc áo này
Nhớ em quàng khăn ấy
Tiếng cười còn vướng lại
Giữa hai đầu chéo khăn
Cầm lên lại bỏ xuống
Chiếc áo mầu tím than
Mầu tím như nốt nhạc
Rơi xuống buổi chiều vàng
Em đã nằm im lặng
Trong chiếc bình lặng im
Chị khua mặt hồ động
Nước không còn bóng chim
Chị không “đập cổ kính
Cất tàn y” xưa sau
Hương em trong ngực chị
Đọng tím một nỗi sầu
Lưỡng lự rồi cũng chọn
Một chiếc áo cất đi
Xếp cùng khăn áo chị
Như thủa bé nằm kề
Một trăm ngày rồi đấy
Rồi một năm, hai năm
Chị già thêm, chị lẫn
Ngu ngơ giữa áo khăn
Áo em và áo chị
Ký ức thời gian phai
Một ngày tay sẽ hỏi
Ồ, chiếc áo của ai?
tmt
Ngày 23/6/2020