Sáng thức dậy thấy mình cổ thụ
gỗ thời gian tặng những đường vân
đếm gượng nhẹ từng vòng huyễn hoặc
có buồn vui có chút bâng khuâng
Sáng thức dậy thấy mình như cá
bao biển hồ vẫn ngược vũ môn
thân mỏng manh xá gì sóng dữ
biển xưa ơi vỗ mãi trong hồn
Sáng thức dậy thấy mình như chữ
viết hoài không kín một trang đời
chữ có đêm như ngàn hạt lệ
chữ có ngày khẽ bật tiếng cười
Sáng thức dậy tìm mình ngơ ngác
cái thân có thực hay là mơ
ô hay mấy chục năm lâu thế
làm sao vẫn lạc giữa trang thơ.
Tháng 12/19/2016
tmt