( Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời )
Gửi anh Đỗ Hữu Nho và Gia Đình
Hôm qua bạn tôi đi
Bạn tôi đi xa lắm
Miệng ngậm một câu kinh
Bạn đi hai mắt nhắm
Tôi úp mặt vào tay
Nước mắt như muối xót
Hình như bàn tay tôi
Ai cắt đi một ngón
Bàn tay tôi thương tích
Khua vào một khoảng không
Bàn tay mất một ngón
Ôi nỗi đau khôn cùng
Bạn tôi đi thật rồi
Để lại một khoảng trống
Hỏi có bao nhiêu hoa
Lấp đầy được khoảng trống
Bạn tôi đi thật rồi
Miệng ngậm một câu kinh
Tôi gửi ngàn mắt lệ
Xâu thành chuỗi An Bình
Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời (*)
Câu kinh là trầm hương
Chữa những lòng muối xót
Tôi gửi tấc lòng tôi
Đốt theo tàn tro bạn.
Trần Mộng Tú Ngày 3 tháng 8 năm 2019
(*) Kinh Hòa Bình- Thánh Phanxico