Monday, October 17, 2016

Hôm qua tôi thay nước cho cái ang nuôi một con CÁ duy nhất. Con cá đá màu đỏ, loại cá chỉ sống một mình hoặc chỉ sống được với con cái, nếu cùng là cá đực sẽ lôi thôi to. Đánh nhau đến một con phải chết mới ngưng. 

  Hôm qua tôi vào trang mạng Tiền Vệ xem hình vẽ CÁ của thi sĩ Đỗ Trung Quân, những con cá tím xanh nằm tròng tréo lên nhau như một núi cá, mở to những cặp mắt đục lờ. Những con CÁ đã chết.


Hôm qua tôi đọc báo biết được CÁ Việt Nam mang xuất cảng bị Liên Minh châu Âu (EU) trả về vì thủy ngân trong CÁ nhiều quá mức cho phép.

Hôm qua tôi đọc báo thấy tin người dân ở Vũng Tàu mang CÁ chết trải ra đường làm nghẽn lưu thông. Những con CÁ nuôi lồng bè chết vì những nhà máy xả nước ô nhiễm ra sông.
Hình Đông Hà- Báo Tuổi Trẻ

Hôm qua tôi đọc báo trong nước thấy người dân đang nộp đơn kiện Formosa đòi thiệt hại cho hàng triệu con CÁ chết.
 Ôi những con kiến đang đi kiện củ khoai.

Buổi tối tôi đi ngủ, nằm mơ thấy:

Cá leo vào giường
xin nằm bên cạnh
thân cá mềm nhũn
vẩy màu xám xanh
mắt màu trắng đục
tôi nằm xích vào
cho cá nằm ké
Cá thở nhè nhẹ
thở hơi cuối cùng
 
 Hình trên mạng
Ôi còn đâu nữa
những con Cá hồng
những con xanh tươi
những con cam đậm
những con mắt trong
những con vẩy bạc

Tôi mở tấm chăn
ôm cá vào lòng
ru bài ca nhỏ

“Cái bống cái bang
Mẹ bống yêu bống
Bống càng làm thơ”

Sáng ra thức giấc
ướt một góc chăn
Cá tan thành nước
hay đã bơi xa
chỉ còn dòng lệ
của tôi vỡ òa.

tmt
10/13/2016