Thursday, January 31, 2019

Thơ Xuân Kỷ Hợi của Trần Mộng Tú




Con sóc

Sáng sớm mở cửa
con sóc lạ xoe mắt nhìn
Mùa Xuân đây rồi

Nén nhang

Như những cặp mắt màu đỏ
biết tỏa hương
Mồng Một Tết
Bàn thờ
 
Những tấm hình nhìn nhau
bông hoa nhìn đĩa trái cây
Có tiếng giầy ngoài cửa

Quả trứng
Trong nồi cơm
quả trứng nằm đợi
Bàn thờ đã thắp nhang

Hoa Xuyên Tuyết
Cái chồi xanh nhô lên
vách đá cúi xuống
Tôi đứng nhìn

Bên kia hồ
Sáng nay bên kia hồ
khói xanh đặc quánh
Mùa xuân đã về.
Tấc lòng
Cuối năm vuốt tóc
sợi mây trắng vương tay
Ai nhìn ai trong gương

Câu đối
 
Dán lên tường câu đối
mầu giấy đỏ
làm cay mắt.
 

Mùa Xuân và Tôi

Xuân cầm tay tôi đi vào mùa mới
bàn tay tôi khô bàn tay Xuân ấm
đi bên nhau nghe đất trời nẩy lộc
gót chân xanh và những ngón bỗng hồng
bầu trời trong veo mây xuống thật gần
Tôi ngồi xuống cùng với Xuân
vai kề vai rất đỗi tình nhân
mây xanh cứ rối vào tóc trắng
cuộn chỉ thời gian tung từng sợi thâm ân
Xuân và tôi cùng nằm trên cỏ
ngửa mặt nhìn trời nheo mắt bâng khuâng
cả hai cùng đắp chung chăn mới
hơi thở Xuân nồng ấm má thơm môi
Xuân và tôi nhìn nhau mỉm cười
Xuân rất mới hồn tôi không cũ nữa
Xuân rung những cành lộc biếc
gọi những con chim bay về
trên cánh mỏng của đàn chim tôi gửi hồn cố lý
Ôi cố lý xa xưa
Xuân đem nắng mới tra vào mắt
hai mắt tôi chan chứa nắng vàng
nắng như mật sao nghe mằn mặn
Hồn quê bỗng nhói giữa lòng
Xuân đem gió mới lùa vào áo
tôi nhận hồng ân của đất trời
tôi thổi hồn tôi về bên đó
Quê hương xa quá quê hương ơi!

Xuân Kỷ Hợi – 2019

Gió mùa đông bắc

Gửi anh Sơn, em Cường và anh Ngọc
Hà Nội rủ nhau mua áo ấm
gió mùa đông bắc thổi qua len
khăn san quàng vội vào cổ gió
trên vai một chiếc lá rơi nghiêng
Hình như có tiếng ai đang gọi
tên của người yêu giữa gió đông
gió xô tiếng gọi qua từng phố
Hàng Đường ngọt lịm nỗi chờ mong
Hà Nội cầm tay nhau ra phố
áo nhung ai thử giữa Hàng Đào
chiếc kiềng trạm bạc rung quá khứ
ngày xưa về như giữa chiêm bao
Hà Nội rưng rưng đi vào tết
cúc vàng đại đóa đẹp hơn trăng
trái tim nhuộm đỏ qua Hàng Mã
hoa đào như lệ gái Nhật Tân
Lâu lắm em mới về Hà Nội
đi trên viên gạch tuổi thơ ngây
gió mùa đông bắc làm em khóc
Hà Nội, anh ơi phố rất gầy!
Tháng 1/ 06