điện bỗng phụt tắt
đèn cầy được thắp lên từ mỗi góc nhà
những con mắt lửa hình lá tre
cong xuống
đĩa sushi trên bàn
miếng cá sống
hồng như môi thiếu nữ
cơm trắng như da
thịt thanh xuân
mảnh rong
biển
như chiếc nịt
ngực mầu xanh
che không kín
hai quầng lửa
Người đàn ông gắp
miếng gừng vàng
mỏng như câu thơ
giọt nước
tương
đặc như giọt mật
trên khóe miệng nàng
sake đổ tràn
chén nhỏ
Cả hai ngửa mặt thở
washabi nồng
nàn.
thơ Trần
Mộng Tú | tmt 7/2010