Bà
nội xuống Cali thăm thằng cháu đích tôn, mới ra đời. Thằng Cu khỏe mạnh, ngoan,
ít khóc, bú sữa mẹ. Mẹ nó bị mổ nên đi dứng hơi khó khăn. Bà nội đi chợ với con
trai, con dâu dặn chồng: Anh nhớ mua thịt bò bằm.
Thịt
bò bằm mua về, con dâu lom khom xuống bếp làm cơm cho chó. Con Malie 14 tuổi,
con Jude 7 tuổi. Chúng ăn cơm trắng với thịt bò bằm sống. Hai con chó giống Đại
Hàn. Con Malie, con trai nuôi trước khi gặp vợ nó, con Jude nuôi sau. Đối với vợ
chồng này, hai con chó là con lớn của họ, thằng Cu mới ra đời là con nhỏ. Họ chắc
yêu thằng Cu nhiều hơn (Nếu phải đem ra so sánh) nhưng không vì thế mà lơ là với
hai con lớn.
Nhà
nhỏ, chó ngủ trong nhà, dưới chân giường bố mẹ. Khi bố vừa ra khỏi giường chó nhẩy lên giường nằm cạnh mẹ. Em bé
thì ngủ trong nôi.
Chó
thích ngủ với người, nên đôi khi nhẩy cả lên giường bà nội. Nhưng chó khôn lắm,
bị đuổi vài lần không dám lên giường nữa, chỉ ngủ ở dưới bên cạnh giường thôi.
Malie
già yếu, lông rụng đầy thảm, mỗi ngày phải hút bụi nhưng vẫn để ở trong nhà,
không dám cho ra nhà xe, hay xuống bếp.
Malie
xụt cân, mẹ đưa đi bác sĩ, chiếu phổi, siêu âm. Bác sĩ nói bị ung thư. Bây giờ
nó già yếu rồi, không chữa được nữa, nó muốn ăn gì thì cho nó ăn. Mẹ đi mua lườn
gà về nấu chín, trộn vào cơm.
Bố
nghe tin Malie bị ung thư, đi làm về, ôm Malie vào lòng, ràn rụa nước mắt.
Bà
nội đang bế Cu, Jude tới liếm vào mặt em, bà hốt hoảng đẩy ra. Mẹ nhìn bà với
con mắt đầy ngạc nhiên, như hỏi: “Tại sao lại nỡ đối xử như thế với con tôi!”
Từ
đó, bà nội sợ, không dám than phiền một câu nào về hai con chó, chỉ biết ôm
cháu sang buồng khác mỗi lần hai con chó đến gần. Lâu lâu bà cũng phải khen hai
con chó một câu để lấy lòng con dâu.
Tối
tối bà nội ngủ với mùi chó quanh quẩn bên mình, tự nhủ: Đây là hơi hướm hai đứa
cháu nội đầu tiên của mình.
Long
Beach 11/2014