những
chiếc lá khô cong
nằm
ôm năm tháng cạn
hoang
mang với gió đông
Nhát
chổi cao rồi thấp
cây
bút lòng bàn tay
gom
làm sao cho hết
lao
xao của tháng ngày
Lá
ơi lá cứ rụng
chổi
ơi chổi cứ xoay
gió
ơi gió cứ thổi
tình
ơi tình cứ bay
Nhát
chổi ngang rồi dọc
như
nét bút giữa sân
hạt
bụi nào vướng lại
giọt
mưa nào bâng khuâng
Lá
rụng để lá rụng
tình
rơi buông tình rơi
chổi
ơi thôi đừng quét
thõng
tay với cuộc chơi
nhát
chổi thay nét bút
đăm
đắm chiều ba mươi
vạch
một đường hư ảo
giữa
thơ và đất trời
Chiều
30 Giáp Ngọ