Khi thức dậy thấy mình rất mới
tóc giũ mềm những sợi
thanh xuân
cánh hoa rơi của ngày
tháng cũ
thả bay cùng tờ lịch cuối
năm
Nến đêm qua thổi vèo theo
tuổi
xòe que diêm soi mới thời
gian
chiếc gương cũ in môi cười
khác
vạch mầu son một nét hồng
nhan
Gối chăn cũ cất vào rương
cũ
áo khăn xưa gấp trả bóng
mình
lòng như lụa mới thêu từng
nếp
đêm đi rồi gõ cửa bình
minh
Dấu chân qua coi như cổ
tích
vườn ngoài kia gót mới sẽ
in
táo trên cành Chúa quên dặn
tuổi
khi chín rồi vẫn rụng giữa
tim.
2003