Nói
là biển
nhưng không nhìn thấy biển
chỉ
nhìn thấy gió đi ra đi vàonhưng không nhìn thấy biển
trong những tán lá cây cọ sau nhà
con
sóc đang bò trên đường dây điện thoại trên kia
con
chó ngửa mặt chạy theosủa những tiếng kêu dọa nạt
người
đàn bà ngồi trên xích đu
nhìn
cây cọ
ôm cháu, à ơi hát
Nhà tôi có một cây cau
nó cao bằng bốn năm đầu người ta
ôi
quê nhà
quê nhà phía biển bên kia đógió còn xào xạc chùm hoa cau
nói
là biển
nhưng
không nhìn thấy biểnchỉ hình dung ra con sóng rất gần
đám
mây bông mùa hạ xuống lưng chừng
như
quê nhà ở ngay sau bức tường trước mặtcái lu nước dưới gốc cau trong vắt
cho gáo vào múc được bao nhiêu mây
À
ơi, câu hát ơi à
Lá thời dài rộng
thướt tha
thân thời mảnh dẻ mà ra vững vàng
lá
dài lắm vẫn bay chùm ký ức
bay
từ bên kia biển sang đâycâu hát tưởng quên vẫn nhớ thật đầy
Ơi
à, câu hát à ơi
Trải bao hạ tới thu sang
mà cau vẫn đứng nghênh ngang giữa trời
tóc
bà thơm màu hoa cau trắng
mấy
chục mùa thu mấy chục xuândáng cau xưa đọng trong đôi mắt
giọt lệ nào trên gò má mùa đông
nghe
thấy biển nhưng không nhìn thấy biển
buổi
trưa Long Beach ôm cháu trong lòng
tiếng gió biển lao xao tàu lá cọ
thổi quê hương vào buổi trưa mênh mông.
Long
Beach, California
6/17/15