Đi bộ một mình trong buổi sáng
trên trời mây trắng nõn như bông
dưới đất chân thơm lừng hương cỏ
đầu như một chiếc lều bỏ không
Đầu bỏ không nên hồn cũng rỗng
gió đi vào gió lại đi ra
gió không mang đến một hạt bụi
cũng không, không cả, đến đóa hoa
cúi xuống tưởng chừng bắt được bóng
cũng không như bụi, không như hoa.