Cơn bão Elnino thổi tung lồng
ngực
Một trái tim mà nhận hai lần đau
Mũi không thở và môi không tiếng
nói
Giữa hai vai rụng những hạt thơ
sầu
Ở ngoài kia chim không cất tiếng
hát
Hoa ngã vào nhau cánh xếp lớp rơi
Mưa cứ nhỏ và gió quay tròn múa
Mảnh vườn con là sàn nhẩy tuyệt
vời
Mùa đông dài quá như không muốn
hết
Mầu xám sơn lên vạt áo mỗi ngày
Chiếc khăn quàng chạy cuống theo
cơn gió
Cổ gọi tiếng về khăn mải miết bay
Trời lạnh làm cong những ngón tay
nhỏ
Câu thơ thả vào mặt nước lạnh im
Tên bão như tên người tình gọi
mãi
Ngực nặng như là có hai trái tim