Xương Da
Anh ngồi nhìn xuống hai tay
Nghe trong máu chẩy tháng ngày
trôi qua
Xương còn ở lại với da
Ngậm ngùi thịt bỏ đi xa lắm rồi
Hình Vóc
Anh nhận ra hết mọi người
Mọi người tìm được nụ cười của
anh
Chao ôi! đến thế sao đành
Hình xưa vóc cũ lạnh tanh cõi
ngoài
Chiếc Vòng
Ôm vai anh sát vào lòng
Trong thinh lặng thả chiếc vòng
tử sinh
Chưa rơi đất đã rùng mình
Đỏ hoe bốn mắt thôi đành chia xa