Lá phong lặng lẽ rơi
Như giọt nước mắt hồng
Đêm qua mưa đã tới
Đón mùa Thu sang sông
Chăn Thu chưa kịp ấm
Trên dốc tuổi Xuân tôi
Vàng đã loang sắc đỏ
Theo gió về muôn nơi
Không còn gì sót lại
Lặng lẽ một khung trời
Bài thơ viết một nửa
Chiếc lá cuối cùng rơi
Tôi như bị tình phụ
Đứng chơ vơ trên đồi
Cành đã ly thân lá
Làm sao vỗ về tôi
Trái tim tôi bé nhỏ
Ai điếu giữa không gian
Liệm mùa Thu trên ngực
Bằng đóa mây bạt ngàn
Tôi lên đồi để tang