Sáng đầu năm hồn em chắp cánh
bay lơ mơ vào một kỷ nguyên
dĩ vãng như bức tường trong suốt
bụi hôm qua rũ lại bên thềm
Thành phố mơ hồ dưới đôi cánh
có sợi dây điện mang mang giăng
đàn chim đậu những nốt nhạc nhỏ
lặng thinh. Nghe khúc khích trong
lòng
Sáng đầu năm thành phố ran ran
đánh thức xuân trên từng viên
gạch
em dấu em vào giữa cánh chim
đếm tinh hà bay quanh vũ trụ
Em dấu em ở trong hạt gạo
nằm rất ngoan giữa những chân
nhang
đợi tiếng giầy anh chạm bực cửa
về chia nhau một thế kỷ tàn
Đóa thủy tiên của ngày rất mới
đang quay đầu nhìn thế kỷ qua
những viên sỏi đã thành cổ tích
Anh và em nhìn nhau rất xa
1/1/2000