Cuối năm ra hồ nghe mưa
Thấy đời mình như đời ốc
Trốn hoài dưới đám rêu xưa
Uống bao nhiêu sóng cho vừa
Cuối năm ra hồ soi bóng
Hồn theo khói sóng lao xao
Giơ tay ném viên sỏi nhỏ
Bóng tan hồn ở phương nào
Cuối năm ra hồ múc nước
Mới hay lòng rỗng như bình
Xăm xoi hoài không thấy đáy
Múc bao nhiêu nước cho tình
Cuối năm ra hồ tìm núi
Lung linh một phiến đáy hồ
Tăm núi vướng trong mang cá
Lưới nào vớt được lên bờ
Cuối năm chàng lên tiếng gọi
Tình ơi! Lau lách đôi bờ