Tôi đi lang thang trên đường số 4
Seattle hôm nay trời không mưa
Chiếc đồng hồ đứng ở một ngã tư
Đi chậm lại vài giây chờ tôi tới
Con chó nhỏ làm người mù bối rối
Kéo những âm khô vội vã qua đường
Chiếc gậy trắng quơ quơ trong vạt
nắng
Vẽ vào buổi trưa những dấu ngoặc
buồn
Tôi cứ đi hoài trên đường số 4
Chân đá vu vơ, đếm những cột đèn
Cúi xuống một người đang nghêu
ngao hát
Thả đồng tiền vào chiếc mũ nhăn
đen
Ở dưới gốc cây chiếc đàn ai dựng
Cây đàn tróc sơn đứt mất hai dây
Xơ xác như người từ quê hương
khác
Mang cả tang thương tạm trú nơi
này