Cái sọt rác sau lưng em
Có những mẩu giấy điện toán vo
tròn
Có mảnh giấy bọc Taco lem luốc
của cô Mễ ngồi bên
Người bạn Cam Bốt vứt vào đó
vuông lá chuối gói bánh
Em cũng ném vào đó
trang nháp của bài thơ
Những mẫu tự Việt Nam
nằm ngơ ngác
Người quét dọn da đen
cầm lên ngắm nghía
Em bảo đó là chiếc lá
gói thức ăn cho trái tim tôi
Trong đời sống này
em nào có khác gì trang bản thảo
bị ném vào
một cái sọt khổng lồ
cũng ngơ ngác mầu da
vụng về ngôn ngữ
dùng thơ văn
để gói trái tim mình
11/96