gửi Điểu & Dung
Sáng nay chàng
thức dậy
có những sợi tóc không thức dậy
cùng chàng
chúng ngủ lại với chiếc gối
có những sợi tóc từ đêm qua
đã bỏ đi trong bóng tối
chàng giơ tay xoa đầu
vỗ về vầng trán rộng
Chàng di chuyển lặng lẽ trong
ngôi nhà
chuyện trò cùng bàn ghế
nói với bức tranh treo trên tường
việc chàng sẽ làm ngày sắp tới
Rót một ly nước trong
chàng làm quen với những viên
thuốc đủ mầu
chào nhau như bạn mới
không biết thân tình dài được
đến bao lâu
cầm bằng như tri kỷ
Kéo chiếc ghế ngồi bên khung cửa
rộng
nhìn ra khu vườn có cây lê
đang kết trái
chàng nghĩ đến thân thể người đàn
bà
đã cho chàng những đứa con xinh
đẹp
nhìn chậu hoa nhài trắng muốt
tỏa hương thơm
chàng nghĩ đến đôi bàn tay người
đàn bà
đã đặt trước mặt mình
bao nhiêu bát cơm vừa chín tới
Có tiếng chim vụt bay ngang
thả bình minh vào thinh lặng
chàng nghĩ đến những người bạn
đã đi qua trong đời
tất cả rồi cũng như chim
bay về bên kia trũng núi
Với quyển sách trên kệ
đặt vào lòng
thấy thèm đọc lại một câu thơ
của thời mới lớn
chàng mỉm cười
biết là mình bước thêm
một ngày mới nữa.
8/98