Em bước trên
viên gạch
già hơn hai
ngàn năm
bàn chân em
quen lắm
sao ngón chân
ngập ngừng
Cổng vườn nào
còn mở
sau triệu triệu
cơn mưa
những vòm cây
xanh biếc
có bạc chiếc lá
xưa
Thế kỷ còn mới
quá
nở đoá hoa tinh
khôi
vũ trụ như bình
cũ
thay nước trong
ngậm ngùi
Mở ra cùng thế
kỷ
những điều rất
ngạc nhiên
hạt bụi anh rơi
xuống
vướng vào trái
tim em
Mở ra cùng thế
kỷ
Như một chuyện
tình cờ
trang sách đọc
lơ mơ
đã rung lòng
địa chấn
Thế kỷ bỗng
ngưng lại
trong thế giới
hai ta
em mang tóc
trắng thả
theo đám mây
ngang nhà
Em mở hé cánh
cửa
tiếng chim gọi
xôn xao
lửa cháy ngoài
thế kỷ
anh về như
chiêm bao
chủ nhật, ngày 3 tháng 3 năm 2002