Đặt một cành
khô trên trang giấy
Em biết mùa
Đông vẫn quanh đây
Hôm qua ai nói
Xuân và Tết
Hình như gió
thổi mạnh sáng nay
Em đi trong gió
khăn và áo
Bay ngược câu
thơ mỗi bước chân
Làm sao trừ
được thời gian nhỉ ?
Làm sao mà từ
chối mùa Xuân ?
Nhìn kỹ đi anh
mầm xanh mọc
Trên cành khô
run rẩy vườn đêm
Nhặt hộ cho em
sợi tóc trắng
Đang theo Xuân
về với tuổi em
Sáng nay có một
bông hoa nở
Em tiếc mùa
Đông sắp đi xa
Tuyết mỏng đang
tan trên đỉnh núi
Những con chim
én xuống hiên nhà
Em biết mùa
Xuân muốn trở lại
Vòng xoay vũ
trụ một cơn mê
Em ước tuổi
mình như pháo đỏ
Người quên
không đốt lúc xuân về.
Xuân
Canh Ngọ