Những con chim homeless
Nằm núp dưới gầm cầu
Những con chim bồ câu
Giữa không gian lạnh xám
Tôi co mình trong gió
đứng ngó lên gầm cầu
Ôm trái tim homeless
Không biết đi về đâu
Những con chim bồ câu
Nằm bên nhau gấp cánh
Tiếng động ở trên cao
Rung buổi chiều tối sẫm
Tôi đứng trong vũng gió
Ngó lên những then ngang
Từng con chim nằm cuộn
Như câu thơ xếp hàng
Gió thổi nghiêng ngả thân
tóc chia ra từng nhánh
chuyến xe đến rồi đi
thả những bàn chân lạnh
Những con bồ câu nhỏ
Mùa đông không có nhà
Những trái tim bỏ đi
Bốn mùa không có tổ
Hai mươi lăm năm chẵn
trái tim vẫn phương xa
lồng ngực buồn ngơ ngác
gầy như một sân ga
Cuối năm ngày tháng cạn
lang thang dưới chân cầu
giữa không gian lạnh xám
thương cho đời bồ câu
Tôi vốc một nắm gió
tung theo trái tim sầu