Buổi sáng thức dậy
tôi
ra trước cửa nhà
ngắm
Hà Nội tháng giêng
cô
gái Nghi Tàm thồ hoa vào thành phố
trên
chiếc xe đạp gầy những đóa cúc nằm nghiêng
cô
chở hoa hay là hoa chở cô
những
cánh cúc vướng vào bâu áo
cô
gỡ ra rắc những mảnh vàng theo từng vết xe lăn.
cô
chở hoa đi trong những con phố cổ
Hà
Nội hơn 40 năm
mầu
vôi cũ còn nguyên
có
những cánh cửa đóng từ ngày tôi đi
hình
như người ta quên không mở
tôi
chạm tay vào
đánh
thức tuổi thơ.
cô
gái Nghi Tàm thồ hoa vào thành phố
cô
chở hoa hay hoa chở cô
chiếc
xe đạp đi qua những con phố cổ
Hà
Nội hơn 40 năm
hạt
bụi cũ không bay
trên
tán lá bàng con chim xưa
còn
nằm nguyên trong tổ
hồn
tôi cong
như
một cánh cúc gầy.