Khi em
trở về Seattle trời đang mưa
phi
đạo tối
bên
ngoài đầy mưa bụi
bàn
tay em đã lạnh tự bao giờ
Em bỏ
lại bóng anh và bóng nắng
bóng
tình yêu trên hè phố thênh thang
Seattle
người đi không có bóng
nên
tình yêu là một cõi riêng mang
Em
ngước mặt giữa bầu trời đầy gió
lá và
mưa đang bị cuốn đi xa
em nhớ
quá sợi tóc anh bạc trắng
cũng
chạy theo bóng nắng
buổi
trưa qua
Hơn
mười năm em chạy theo bóng nắng
bàn
tay em vẫn lạnh dưới trời mưa
xòe
bàn tay ngón gầy
không
có bóng
nắng ở
đâu cho em nắm bây giờ
Em
trở về thu mình sau cổng nhỏ
sáng
đem bao gom lá rụng quanh vườn
những
chiếc lá ôm nhau không có bóng
em
đứng chơ vơ một cõi
mù
sương.
tháng
mười một/ 2001