Tôi xa người
nắng buồn trên vai
môi tôi mùi
thuốc còn thơm hơi
người xa tôi
một dòng sông trắng
dẫy núi bên kia
có ngậm ngùi
Tôi xa người
hàng cây bâng khuâng
nước dâng chiều
xuống nhớ muôn trùng
người xa tôi có
ra đứng ngóng
một cánh chim
bay ở cuối rừng
Tôi xa người
như xa mùa xuân
ngực tôi còn
đọng chút hương trầm
mảnh trời trong
mắt còn xanh biếc
người đã mơ hồ
như vọng âm
Tôi xa người
như xa cơn mưa
tóc tôi còn ướt
đến bây giờ
nhớ tôi người
có châm điếu thuốc
nhớ tôi người
có đi trong mưa
Tôi xa người
như xa quê hương
những dấu thân
yêu mất cuối đường
người nhặt hộ
tôi hoa dĩ vãng
lau giùm dòng
lệ ở vết thương
Người xa tôi
gió cũng lặng thinh
tôi rung nỗi
nhớ ở quanh mình
người như suối
chẩy qua rừng vắng
cả một dòng
sông đứng lại chờ.
(9/93)