Khi
anh đến sẽ cầm tay rất nhẹ
đưa
anh đi giữa những dãy thông xanh
mình
sẽ dừng lại ở con dốc nhỏ
nơi
em thường mơ mộng gọi tên anh
Em
sẽ chỉ anh nhìn lên đỉnh núi
một
bên là tuyết một bên là mây
anh
sẽ hiểu tại sao em hay khóc
khi
gió phương Đông mà mưa phương Tây
Em
sẽ dắt anh đến chân dòng thác
như
tình yêu nước đổ mạnh đổ liều
nếu
anh giữ được đầy tay bọt nước
xâu
hộ cho em chuỗi hạt Tình Yêu
Em
sẽ cùng anh đi thăm con suối
nơi
cá hồi về vào tiết thu phân
những
con cá cưu mang đầy bụng trứng
tình
yêu nào cũng làm phép tính nhân
Em
sẽ dẫn anh ra hồ xem vịt
đi
rón rén và chỉ nói thầm thì
đừng
động mạnh Tình Yêu đang khép cánh
gối
lên nhau giữa trời nước lưu ly
Và
nơi cuối sẽ là khung cửa sổ
nơi
em thường lặng lẽ ngắm mây bay
mây
trắng xóa mơ màng như khói thuốc
người
thở bên kia cay mắt bên này.