Tôi có một căn nhà
có một người đàn ông đi bên cạnh
có một công việc nhẹ nhàng
quyển sách nằm trên kệ
bài thơ trong túi
Sao vẫn chẳng hài lòng
Tôi có chiếc áo lụa mặc mùa hạ
chiếc chăn len đắp mùa đông
mùa thu bạn tặng khăn quàng cổ
đôi giầy êm trên đồng cỏ mùa xuân
Sao vẫn thấy mình thiếu thốn
Mỗi ngày tôi nhập vào dòng người
xe đi như thác đổ
Vẫn riêng mình một vạt nắng hắt hiu
Mỗi ngày tôi sống
bạn hữu chung quanh
nói, nghe, khóc, cười, cơm áo
chia chung một mảnh đời
mừng rằng ta đã hiểu nhau
Vẫn tiếng chuông rung cô độc
Ngày tháng khuyết tôi có nửa vầng trăng
một mình bình tâm ngắm
cả cánh rừng thông cho không
một mình tĩnh lặng
có dòng sông trước mặt êm đềm
Sao bầu trời vẫn động
Tôi đứng bên trong cuộc sống
nhìn ra ngoài hải phận riêng tôi
cù lao mọc giữa mênh mông sóng
cười khan một tiếng
với mệnh đời. (8/89)