Buổi
chiều
ngã
sấp vào thành phố
bóng
tối
rủ
nhau
uống
nốt vũng mặt trời
quay
kính xe lên
hồn
buông tiếng động
trong
không gian
nghe
được
nỗi
lẻ loi
Hàng
cây
gội
đầu
trong
vũng màu xám đục
dẫy
núi bên kia
u
uẩn
một
vệt mờ
ngọn
đèn đường
ngước
mắt nhìn
đỏ
quạch
xe
lái người
vào
một
cõi
hư
vô
Đêm
ngả
nghiêng đầu
lên
vai thành phố
dòng
sông
hoang
mang
như
một giấc mơ
mắt
đăm đăm
tay
ôm ghì bánh lái
lao
thẳng
cuộc
đời
vào
một bài thơ.