Ta
yêu người như yêu ly nước lạnh
ta
nhớ người như nhớ áng mây trôi
mây
lãng đãng bay và nước đạm nhạt
ta
yêu chậm rãi yêu xa yêu hoài
Khi
nhớ nồng nàn ta rót ly nước
uống
cạn ly người thở ngực ta đầy
yêu
người quá ta mặc vào áo lụa
vòng
tay ôm là áo nhẹ như mây
Ta
yêu người như trăng yêu trái đất
trăng
mờ tỏ trăng khi xa khi gần
trăng
thẹn thò bàn tay mây giấu mặt
tình
nôn nao như cơn hải triều dâng
Ta
yêu người như đại dương yêu muối
một
hạt trên môi đủ mặn đời nhau
nếm
từng hạt nên nếm hoài không hết
muối
yêu đương còn mặn đến ngàn sau.