Tôi cộng tác cho một tờ báo trên mạng. Nhóm chủ trương khuyến khích cộng tác viên đóng góp bài hay bằng phần thưởng. Bài nào được nhiều phiếu bầu hay nhất trong tháng sẽ được phát một con tem vẽ hình mèo đen. Cứ có năm con mèo đổi được một chai rượu.
Tôi là tay ghiền rượu vang nên cố gắng viết cho hay. Thế là tôi thu được khá nhiều rượu vang hảo hạng trong một khoảng thời gian rất mơ hồ, tôi cất tất cả đưới nhà hầm.
Một hôm có bạn văn ở xa đến. Cả nhóm mang nhau tới, tụ tập ở nhà tôi để tiếp khách phương xa. Tôi xuống hầm lấy rượu thưởng ra mời.
Tất cả các chai rượu đều trống rỗng, không có một giọt. Tôi cầm những cái chai không chạy lên nhà định hỏi cho ra lẽ. Chưa kịp hỏi thì ai đó nhìn cái vẻ ngơ ngác của tôi, cắt nghĩa:
- Làm gì có trang mạng văn học nào, làm gì có tem vẽ con mèo, có rượu thưởng, ngay cả những người viết cũng làm gì có.
Ngay lúc đó một con mèo đen, đuôi dài, cong lưng phóng qua mặt tôi, tông vào khung cửa kính, mất hút ở bên ngoài. Tiếng thủy tinh vỡ dòn tan, những mảnh sáng chấp choáng tung tóe trong không gian. Tôi quay đầu nhìn lại.
Căn phòng khách im, vắng, như chưa từng có ai bước vào.