Gửi Thơ Thơ
Có một phụ nữ vào trong núi tìm được một thanh ngọc, chị đem về làm món nữ trang đeo trên cổ. Thanh ngọc dài quá và cứ phát ra tiếng leng keng như phong linh trong gió suốt ngày. Chị đem cắt đi một đoạn ngắn, thanh ngọc không kêu nữa. Chị mang đoạn ngọc cắt ra cho một người bạn gái ở xa, cô bạn được đoạn ngọc, xâu vào một sợi chỉ đỏ, đeo lên cổ.
Bây giờ cả hai thanh ngọc cùng leng keng kêu lên một lúc ở hai thành phố khác nhau.Chỉ có một cách để không phải nghe tiếng kêu nữa là khi người này đeo thì người kia phải tháo ra. Họ ở xa nhau quá thật khó mà báo tin.
Bỗng một hôm, vô tình một trong hai người xoay miếng ngọc ra sau lưng, tiếng leng keng bỗng im bặt ở cả hai nơi.
À, hóa ra trái tim leng keng, không phải ngọc!