Những
đóa hoa hướng dương bên hàng xóm
nghiêng
sang nhà nàng những chiếc đầu
vàng
quạch
Anh
có yêu không mùa Hạ của em
đã
tưởng là tuyệt tích
sau
những trận mưa
những
con bướm trắng rất nhỏ bay vào
khu
vườn nơi nàng đã ươm đầy hoa dại
những
bông hoa đủ mầu tỏa hương
thơm
ngai ngái
có
đóa hoa mang tên bachelor button
cái
khuy của anh chàng độc thân
nghe
thật là khêu gợi
Anh
có yêu không mùa Hạ của em
con
đường ra hồ với lối đi vàng óng
hoa
nắng đầu mùa
những
mẩu bánh mì ném xuống mặt sông trưa
nàng
đứng lại nghe hải âu đập cánh
những
âm quen dội mãi vào tim
trái
tim đã vì ai sóng sánh
Anh
có yêu không mùa Hạ của em?
khi
nơi anh ở một năm sáu tháng mùa Đông
và
tuyết thì như một người tình khó tính
lúc
nào cũng lạnh ngắt môi hôn
Gió
ở nơi em thì mềm như tóc của
thời
con gái
thời
con gái đi qua nhưng gió mềm ở lại
trong
trái tim nàng gió vẫn gọi lao xao
gió
đôi khi là cơn mộng dữ
cũng
có lúc là nỗi ước ao
nỗi
ước ao không dám chạm tay vào
Những
bông hoa hướng dương bên hàng xóm
nghiêng
sang nhà nàng những chiếc đầu
vàng
quạch
Anh
có yêu không mùa Hạ của em
mặt
trời tưới trên thảm cỏ xanh mướt
từng
chuỗi hạnh phúc lấp lánh
chiếc
áo em đang mặc bây giờ trông
như
một dải mây xanh
liệu
có buộc được anh
bên
kia trùng núi.
(8/93)