Buổi
sáng giơ tay kéo
mặt
trời ngã trên ngực
em
căng sợi bình minh
giữa
hai đầu hạnh phúc
Em
uốn cong hơi thở
trán
cúi hôn bàn chân
những
ngón chân không khéo
nhận
hụt bao nhiêu lần
Duỗi
thẳng rồi xoay ngang
chân
buông tay nới lỏng
thở
nhẹ như làm thơ
giữa
bình minh ngàn rộng
Lưng
áp sát mặt đất
đầu
gối co trong mình
hai
tay nâng sức nặng
nghe
âm dương tỏ tình
Nắng
nhảy múa trên vai
máu
hồng dồn lên mặt
em
uống cạn bình minh
vào
đáy hồn ngây ngất
Thể
dục và làm thơ
giữa
bình minh trong suốt
thân
bóng chập vào nhau
tưởng
hai mà hóa một.