Anh
ạ! Tháng Tư mềm nắng lụa
hoa
táo hoa lê nở trắng vườn
quê
nhà hun hút sau trùng núi
em
mở lòng xem lại vết thương
Năm
tháng qua mau quên đếm tuổi
trong
gương mắt đã rạn chân chim
em
nhuộm nỗi buồn như nhuộm tóc
vết
thương đóng vảy nhói trong tim
Tháng
Tư ngàn cánh hoa đào nở
gió
thổi hồng bay một khoảng trời
còn
nhớ không anh ngày tháng đó
từng
mảnh quê mình lệ máu rơi!
Tháng
Tư mây trắng bay vào cửa
gom
mây vá lại những mảnh sầu
vết
thương năm đó chưa lành chỉ
sẽ
còn làm độc đến bao lâu
Anh
ạ! Tháng Tư sương mỏng lắm
sao
em nhìn mãi chẳng thấy quê
hay
sương thành lệ tra vào mắt
mờ
khuất trong em mọi ngã về.
(1991)